• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Đan Đại Chí Tôn (13 Viewers)

  • Chương 2656-2660

Chương 2656 Tuyên bố đế ước

Khương Phàm nhìn từng tầng từng tầng linh vị trong thạch điện, nhìn phía trên từng cái tên quen thuộc viết bằng máu, hoảng hốt về tới niên đại đã từng đó, từng khuôn mặt xẹt qua trong đầu của hắn.

Khương Phàm, Thiên Hậu, Kiều Hinh đứng ở phía trước nhất, yên lặng cầu nguyện.

- Các huynh đệ của ta, nếu như các ngươi còn có linh hồn ở lại nhân gian, hãy tới Thượng Thương cổ thành này xem một chút đi. Đây chính là Vạn Vhế truyền thừa mà các ngươi dùng cả sinh mệnh đúc thành. Nơi này là kết cục vĩnh hằng cho linh hồn các ngươi.

- Chúng ta, đã làm được. Các ngươi, hãy nghỉ ngơi đi. Ta, vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên chúng ta đã cùng nhau kề vai chiến đấu, vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên những gì các ngươi đã từng bỏ ra. Ta, vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên các ngươi đã giao phó cho ta sinh mệnh lần thứ hai. Ta, sẽ thề sống chết bảo vệ Vạn Thế Thần Triều.

- Ta, sẽ vĩnh viễn bảo vệ Thương Huyền đại lục. Xin hãy tha thứ ta, còn không thể chân chính kiến triều. Đợi ta đuổi Đế tộc đi, giữ vững tổ địa, nhất định sẽ mang các ngươi cao cứ Cửu Thiên, quan sát thế gian này, chứng kiến vinh quang của Vạn Thế Thần Triều, chứng kiến vinh quang của Đế tộc thứ chín, chứng kiến vinh quang của Thương Huyền tổ địa… vĩnh hằng không thôi...

Khương Phàm có chút cúi đầu, yên lặng cầu nguyện, quỳ một gối xuống, nỉ non khẽ nói:

- Cám ơn các ngươi... Ban cho ta tân sinh... Cám ơn các ngươi… chúng ta vĩnh viễn là huynh đệ...

Thiên Hậu cũng quỳ một chân trên đất, yên lặng nói ra lời ở trong lòng:

- Đại điển tế thiên cứ như là chuyện mới xảy ra hôm qua, tiếng các ngươi hò hét, các ngươi cầu nguyện vẫn còn văng vẳng bên tai, ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, thần triều vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên. Anh Hồn điện, sẽ vĩnh viễn đứng sừng sững ở sâu trong hoàng cung, chứng kiến tinh thần bất khuất, huy hoàng vĩnh hằng của chúng ta.

Buổi sáng ngày mùng ba tháng ba!!

Ở ngoài Thượng Thương, dưới sự chăm chú của hàng vạn hàng tỷ người, thế giới Hỗn Độn nhấc lên vòng xoáy, từng mảnh cường quang rơi xuống.

Khương Phàm, Thiên Hậu, Đan Hoàng, cùng Vô Hồi Thánh Chủ - Lý Quân Dao,... dắt tay giáng lâm Thượng Thương.

Nhưng, không có tuyên ngôn cao ngạo như vạn chúng mong đợi, cũng không có đại điển phong thưởng mà bọn họ chờ đợi đã lâu, bọn hắn đợi đến lại là... Đế ước!!

- Bị Xích Thiên cùng Quang Mang mê hoặc, Tru Thiên phụ họa, ngày mùng một tháng chín Kỷ Nguyên năm mười bảy, các hoàng đạo Thương Huyền đã cùng Hắc Ma Đế tộc, Bạch Hổ Đế tộc, Long tộc, Thái Sơ Đế tộc, Bắc Thái Đế tộc, cùng nhau ký kết đế ước. Do Đế tộc ra mặt, áp chế Bát Châu hoàng đạo, bảo đảm các hoàng đạo Thương Huyền tập trung toàn bộ lực lượng, trấn áp Vạn Thế Thần Triều. Chí Tôn Hoàng Đạo Thương Huyền cam đoan trong vòng ba năm giải quyết triệt để Vạn Thế , ổn định cục diện Thương Huyền, đều xem trọng xây dựng Vạn Đạo Thần Giáo, cho phép Thao Thiết Yêu tộc tái nhập Bắc Địa, Thái Cổ Thần Miếu trọng chưởng Tây Nam, khôi phục khống chế của Đế tộc đối với ngoại vực Thương Huyền.

- Nếu như Chí Tôn Hoàng Đạo Thương Huyền làm không được, ba năm sau, Đế tộc công khai mật ước, cũng toàn diện tham gia Thương Huyền. Bây giờ là tháng ba Kỷ Nguyên năm mười chín, kỳ hạn đế ước là ngày mùng một tháng chín Kỷ Nguyên năm hai mươi. Thời gian còn thừa, mười tám tháng.

Bất thình lình xuất hiện tuyên ngôn như thế này để bầu không khí sốt ruột nhanh chóng ngưng kết, để các cường giả tụ tập ở phía ngoài nhao nhao có phản ứng.

Đế ước?

Đế tộc... Xâm lấn?

Đế tộc muốn toàn diện đặt chân vào Thương Huyền đại lục?

Vậy mà Chí Tôn Hoàng Đạo bí mật ký kết giao dịch như thế này cùng Đế tộc?

Vậy mà Chí Tôn Hoàng Đạo lại mời Đế tộc, đặt chân vào Thương Huyền?

Đây là sự thực sao?

Là Khương Phàm vì muốn khống chế Thương Huyền tốt hơn, cố ý làm vấy bẩn Xích Thiên?

Không đúng!! Không thể nào!!

Mật ước dính đến Đế tộc như thế này, dính đến khắp thiên hạ, há có thể tùy ý lập ra.

Nói cách khác...

Các hoàng đạo Thương Huyền bán rẻ Thương Huyền?

Chẳng phải là nói... Chiến tranh thật sự không phải đã kết thúc, mà là sắp bắt đầu!!

Sau khi bên ngoài Thượng Thương cổ thành kéo dài một trận kiềm chế, lâm vào sợ hãi hỗn loạn.

Bọn hắn là tới chứng kiến thịnh điển, chờ mong hòa bình mới tinh, vậy mà lại chờ được đến... Ác mộng??

Đế tộc, Đế tộc muốn đặt chân vào Thương Huyền?

Đế tộc xuất động, hoàng tộc phụ thuộc khẳng định sẽ đi theo, cường tộc thiên hạ cũng sẽ xông tới.

Thương Huyền đại lục, muốn biến thành vùng đất bách chiến rồi? Chẳng phải là bọn hắn muốn biến thành con mồi!

Giọng Khương Phàm cao vút quanh quẩn đến khắp nơi.

- Thương Huyền là chính Thương Huyền của chúng ta, tuyệt đối không thể thỏa hiệp với Đế tộc. Thương Huyền là tổ địa chúng sinh, tuyệt đối không thể biến thành nô tràng của Đế tộc. Chúng ta phải để khắp thiên hạ đều nhìn thấy, người của Thương Huyền chúng ta sẽ không e ngại bất cứ sự áp bách nào, chúng ta càng biết thề sống chết bảo vệ chính quê hương của chúng ta. Ta ở chỗ này, xin mời anh hùng nhân kiệt ở các nơi trên Thương Huyền, cùng nhau bảo vệ Thương Huyền, dắt tay nghênh chiến Đế tộc.

- Có lẽ, Đế tộc rất mạnh, thật sự rất mạnh, nhưng, Man Hoang Chiến tộc đều tử thủ Đông Bắc, Đọa Lạc Thiên quốc đều dắt tay Man Hoang. Thế giới mới, đã dời trú tới Tây Bộ, phòng ngự đại địa Tây Bộ. Tru Thiên Thần Điện, càng sẽ bảo vệ Thương Huyền. Mà Vạn Thế Thần Triều chúng ta, vừa mới tại một tháng trước đó, dắt tay thế giới mới, Man Hoang, Tru Thiên Thần Điện, tại U Minh Địa Ngục, dụ sát số lượng lớn Thần Ma của Đế tộc Thiên Khải. Chúng ta đang mạnh lên, chúng ta cũng sẽ càng mạnh hơn nữa. Mặc dù so với chi đội kinh khủng của Đế tộc, chúng ta còn rất yếu. Nhưng... Chúng ta có các ngươi!

- Thương Huyền đại địa, trăm vạn dặm sơn hà, bất kỳ một khu vực nào cũng đều có một ít cường tộc, bất kỳ một chút lãnh địa nào cũng đều có Niết Bàn cảnh. Nếu như, trong một vùng núi có thể đứng ra tới một Niết Bàn, trong vương quốc lại đứng ra một người, trong một tông môn lại đứng ra một người, trăm vạn dặm sơn hà, ngàn vạn tông môn, dãy núi, sẽ là hơn ngàn Niết Bàn.

- Bất luận Niết Bàn nào đứng ra, các ngươi cũng đều chính là người cứu vớt Thương Huyền, là hộ giả Thương Huyền. Từ bây giờ đến tháng chín sang năm, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Thượng Thương đưa tin. Nếu có cường giả Linh Hồn cảnh cũng hi vọng làm bảo vệ Thương Huyền cống hiến một phần lực lượng, chúng ta giơ hai tay hoan nghênh! Các cường giả không nguyện ý đứng ra, trung tâm hi vọng các ngươi có thể trợ giúp dân chúng ở các nơi trên thế giới, đi đến được các khu an toàn xác định.

- Đồng thời, ta xin hứa hẹn với tất cả mọi người, đối với tất cả anh hùng nhân kiệt đứng ra, tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi làm vật hy sinh, chỉ cần thay chúng ta đóng giữ pháp trận. Mà, hai năm, nhiều nhất hai năm. Sau khi đến đại chiến Đế ước hai năm sau, nếu như các ngươi không nhìn thấy bất cứ hi vọng thắng lợi gì, chúng ta sẽ an bài võ giả không gian, đưa các ngươi trở về khu an toàn.
Chương 2657 Phong thưởng

Theo tuyên ngôn Thượng Thương cổ thành, Thương Huyền triệt để lâm vào rung chuyển trước nay chưa từng có.

Một đám mây đen chiến tranh kinh khủng, lấy Thượng Thương làm trung tâm, lan tràn về trăm vạn dặm Thương Huyền.

Rất nhiều người tại địa khu Tân Hải nhao nhao chạy trốn, đám người nội địa không có chỗ nào có thể đi, chỉ có thể tiến về khu an toàn. Thánh địa tổ sơn theo tuyên bố, vì an nguy dân chúng, tiến hành sát nhập khu toàn diện an toàn.

Không còn thiết lập khu an toàn ngoại vực, toàn bộ tập kết đến tổ sơn chỗ Đại Hạ hoàng triều.

Đại Hạ hoàng triều tiến hành mở rộng cương vực, phạm vi Đông Tây Nam Bắc đều đạt tới khoảng mười vạn dặm, dùng cái này dung nạp Thương Huyền tất cả người tị nạn.

Cùng lúc đó, Thượng Thương cổ thành bắt đầu quảng nạp anh hào, do Kiều gia phụ trách, Nạp Lan Thanh Cảnh giám sát, tiếp nhận tất cả cường giả Niết Bàn cảnh, Linh Hồn cảnh cũng không từ chối.

Khương Phàm tin tưởng, trên trăm vạn dặm đại địa Thương Huyền, trừ cường tông đại phái trên mặt nổi, còn có rất nhiều cường giả ẩn thế, càng đừng đề cập đến tổ chức dong binh sinh động trong núi rừng mênh mông.

Chỉ cần dẫn bọn hắn ra, tất nhiên sẽ là một nguồn năng lượng cực kỳ khủng bố.

Không cần bọn hắn xông pha chiến đấu, chỉ cần an bài bọn hắn đến Tru Thiên Thần Điện duy trì pháp trận thì đã có thể chân chính giải thoát Tru Thiên Thần Tôn ra khỏi.

Thế giới Hỗn Độn!

Sau khi bọn người Khương Phàm cẩn thận thương lượng thì cũng đã bắt đầu phân phối tài nguyên.

Mười bảy viên thần cốt linh tủy, hai mươi lăm viên Thần Dương Huyết, nhìn thì rất nhiều, nhưng kỳ thật cần cẩn thận phân chia, quả thật bấy nhiêu đây còn chưa đủ.

Đầu tiên Thiên Hậu cần đột phá, một viên khẳng định không đủ, nhất định phải tám viên.

Ba viên thần cốt linh tủy, Thiên Hậu mình dùng để mà kích phát tiềm lực, tăng cảnh giới lên. Năm viên Thần Dương Huyết, cho Côn Bằng, Đằng Xà, Kim Ô cùng Kim Hống cái này bốn đại yêu có được huyết mạch cấp 'mười hai Yêu Tổ', cùng Mặc Kỳ Lân với tiềm lực to lớn.

Thông qua huyết mạch của bọn nó tôi luyện và thăng hoa, thậm chí là tăng cảnh giới lên, phản hồi cho Thiên Hậu, bảo đảm Thiên Hậu càng đại khái bước lên Thần Linh cảnh. Cũng cam đoan Thiên Hậu sau khi chính thức thành thần, phản hồi Côn Bằng bọn hắn, để bọn chúng có tỷ lệ bước lên Thánh Hoàng cảnh cao hơn.

Cho nên, tám viên thần vật, không chỉ là tạo thần, càng là tạo nên Thánh Vương cùng Thánh Hoàng.

Chỉ có thể nhiều, không thể thiếu!!

Thứ hai, Khương Phàm khẳng định cũng cần tăng thực lực lên, cầm ba viên thần cốt linh tủy ba viên Thần Dương Huyết, mà tất cả đều là phải từ Xích Thiên Thần Tôn nơi đó, năng lượng mạnh hơn, cũng càng thích hợp với Khương Phàm hơn.

Sáu viên thần vật này, không chỉ có thể bảo đảm Khương Phàm triệt để ổn định cảnh giới Thần Linh, còn có thể trở nên càng mạnh.

Sau đó chính là Hồng Hoang Thiên Long, đối với nó, Khương Phàm thật sự đã ký thác kỳ vọng vô cùng cao, thậm chí hy vọng xa vời có thể cưỡng ép đẩy nó lên Thần Linh cảnh trước khi đại chiến đế ước tiến đến, cho nên mục tiêu giai đoạn hiện tại chính là —— Thánh Hoàng đại viên mãn!

Cho nên... Hai viên thần cốt linh tủy, hai viên Thần Dương Huyết!

Cứ như vậy, tám viên thần cốt linh tủy cùng mười viên Thần Dương Huyết đầu tiên đã có dự định.

Kiều Vô Hối, Khương Diễm, Khương Quỳ, Khương Qua, Triệu Thời Việt, Khương Bá, còn có Kiều Hinh, đều tại thời điểm Khương Phàm thành thần, tiềm lực đã được kích phát chiều sâu.

Lúc này cần có thần vật kích thích nhất, kích phát tiềm lực biến thành thực lực chân chính.

Cứ như vậy, trừ Khương Quỳ một viên thần cốt linh tủy ra, còn lại đều cần một viên Thần Dương Huyết.

Còn có Đông Hoàng Như Ảnh, làm hoàng phi, hi vọng của Đông Hoàng tộc, nhất là người thừa kế 'Vạn Cổ Thiên Thu', càng cần tiếp tục kích phát thực lực hơn, dù sao tác dụng của nàng cũng quá lớn.

Hai viên Thần Dương Huyết!

Hướng Vãn Tình cũng cần tiến tới Thánh Hoàng, mức độ kích phát lực lượng Thái Âm đồ đằng lớn nhất, hình thành phối hợp cùng Kim Ô Thái Dương đồ đằng càng mạnh. Để bảo đảm đột phá tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, cũng là ban thưởng mấy lần biểu hiện đặc sắc của Hướng Vãn Tình lúc trước, hai viên Thần Dương Huyết,

Còn có Đại Vương đã lột xác thành Huyền Vũ, trước đó huyết mạch cũng đã nhận được đầy đủ kích phát, còn kém một lần vọt mạnh cuối cùng, cho nên cũng cho một viên thần cốt linh tủy.

Bạch Tai, linh văn đã biến đổi đến Thánh Hoàng Thiên phẩm, huyết mạch cũng nhận được kích thích, trước đó mặc dù thất bại, nhưng Khương Phàm còn muốn lại cho hắn một cơ hội, một viên thần cốt linh tủy.

Cứ như vậy, lại là ba viên thần cốt linh tủy cùng mười viên Thần Dương Huyết.

Tổng cộng phân đi ra mười một viên thần cốt linh tủy cùng hai mươi viên Thần Dương Huyết, chỉ còn lại có sáu viên thần cốt linh tủy cùng năm viên Thần Dương Huyết.

Thời kỳ chiến tranh sau này cần Thánh Hoàng dẫn đội nhất, cho nên, Khương Phàm vẫn không quên các Hỗn Thiên Linh Bảo.

Hàn Ngạo, Lý Dần, Khương Bân, Chu Thanh Thọ, mỗi người một viên Thần Dương Huyết.

Lại lấy một viên Thần Dương Huyết, một viên thần cốt linh tủy, bí mật mang đến Hải Thần đảo!

Thần vật hàng vạn người mong đợi, cứ như vậy chỉ còn lại có năm viên thần cốt linh tủy.

Cảm giác thực sự không đủ phân, lại thêm hai cái cánh tay Tu Di Sơn lão tổ bị nổ nát kia, cũng luyện!!

Một viên thần cốt linh tủy, một viên Thần Dương Huyết!

Trải qua thảo luận thận trọng, Thần Dương Huyết giao cho Kiều Vạn Niên, sáu viên thần cốt linh tủy một viên giao cho Tịch Nhan, một viên giao cho Chu Bất Dĩ, một viên giao cho Ngu Kình Thương, một viên giao cho Triệu Thế Hùng, một viên giao cho Nạp Lan Thanh Cảnh, một viên giao cho Độc Cô Kiếm Ma.

Kỳ thật Khương Phàm cố ý cho Cổ Tác Nhân một viên, nhưng bị từ chối nhã nhặn, cho nên viên thứ sáu giao cho Độc Cô Kiếm Ma.

Lúc trước tại đỉnh Côn Lôn cô đọng viên Huyết Ma Đan kia, việc nhân đức không nhường ai, giao cho duy nhất có thể luyện hóa sử dụng An Minh Hề.

Về phần những thu hoạch khác, cũng đều dựa theo nhu cầu riêng phần mình, tiến hành phân phối kỹ càng.

Ví dụ như, thần hồn Hoàng Kim Thần Tôn, cùng mấy linh hồn Thánh Hoàng, đều giao cho Khương Diễm.

Thần Dương Huyết, linh hồn Thần cấp, số lượng lớn linh hồn Thánh Hoàng, mục tiêu cuối cùng nhất là muốn đẩy hắn lên Thánh Hoàng đỉnh phong!

Ví dụ như Triệu Thế Hùng, đạt được thần cốt linh tủy quý giá, càng đạt được di thể hoàn chỉnh của Cùng Kỳ lão tổ. Làm như vậy không chỉ là muốn tăng thực lực lên cho hắn, càng chờ mong kích phát tiềm lực huyết mạch chiều sâu, trở thành 'Cùng Kỳ' linh văn chân chính có tư cách bước vào cảnh giới Thánh Hoàng, nếu không chỉ dựa vào linh văn'Cùng Kỳ liệt diễm', không đủ để chèo chống cảnh giới Thánh Hoàng.
Chương 2658 Lựa chọn của Lý Dần

Lại ví dụ như, Bạch Tai, trừ một viên thần cốt linh tủy ra thì còn có ba khối di cốt Thánh Hoàng, cũng là muốn đẩy hắn vọt mạnh đến Thánh Hoàng. Nếu như vậy vẫn không được nữa, vậy thì thật không nói được.

Vẫn còn so sánh như Nạp Lan Thanh Cảnh.

Mặc dù hắn rất từ chối Thần Dương Huyết, luôn muốn rời khỏi, nhưng lại bị Khương Phàm ép buộc vẫn đồng ý nhận.

Vì tốt hơn tăng lên cảnh giới cùng linh văn, khác cho ba viên bảo cốt Thánh Vương.

Còn có Ngu Kình Thương, sau khi đạt được thần cốt linh tủy mà hắn tha thiết ước mơ, cũng sẽ cùng Ngu Thiên Khải hấp thu khí tức Hỗn Độn càng nguyên thủy càng thuần túy cái bên trong 'Bình bát' của Tu Di chủ nhân kia để thay xương đổi thịt.

Chờ chút... sau khi toàn bộ tài nguyên đã hoàn tất phân phối, tất cả mọi người trong quần sơn rộng lớn tại thế giới Hỗn Độn đã tìm kiếm nơi bế quan cho riêng mình.

Một người chiếm lấy gần trăm dặm, thậm chí vài trăm dặm nơi, phong bế bản thân, khổ tu khổ luyện.

Khương Phàm tiếp tục tu luyện cùng Đông Hoàng Như Ảnh, trừ nghiên cứu thảo luận ảo diệu của sáu đạo Lục Táng, hắn vẫn muốn mượn Đông Hoàng Như Ảnh, ngưng tụ Ấn Ký Thủy Tổ thứ tư.

Có lẽ là do rốt cuộc cũng đã chính thức được khâm định thân phận 'Hoàng phi', cũng có thể là do giữa hai người tu luyện với nhau đã nhiều lần, nên đã quen thuộc.

Lần bế quan này, bầu không khí rõ ràng dễ dàng hơn rất nhiều.

Đan Hoàng tiếp tục mang theo các Luyện Đan sư nghiên cứu đan thuật, cô đọng đan dược.

Lúc rảnh rỗi, Đan Hoàng còn tiếp tục truy tìm 'Vô Hạn Tạo Hóa Đan'.

Viên đan dược kia có thể thành công hay không, có lẽ thật có thể ảnh hưởng đến thắng bại của chiến tranh đế ước.

Trước mắt Thánh Hoàng và Thần Linh bọn hắn có thể tạo nên đã đến cực hạn. Mỗi người đều là đã trải qua mười mấy đến mấy chục năm tích lũy tài nguyên trước đó, liên tục biến đổi, liên tục trưởng thành, còn có bí mật của mình để chống đỡ, mới có thành tựu của ngày hôm nay.

Muốn lại bồi dưỡng thêm người mới đã là không thể nào.

Dưới loại tình huống này, Vô Hạn Tạo Hóa Đan có khả năng sẽ giao phó hai lần sinh mệnh thì tương đương với việc phát triển số lượng Thánh Hoàng.

Trong tất cả những người bế quan, một người duy nhất hoảng hốt, chính là Lý Dần.

Bắt đầu từ ngày trở về đó, Lý Dần đã trở nên mất hồn mất vía, trong đầu liên tục vang lại thanh âm đột nhiên xuất hiện bên tai lúc ấy.

Hứa Đan điên rồi?

Hài tử, ném đi?

Hài tử? Hài tử gì? Hứa Đan mang thai con của hắn?

Hài tử, làm sao có thể ném đi!

Từ khi biệt ly năm đó, đảo mắt chính là mười năm.

Trong mười năm, hắn vô số lần nghĩ tới Hứa Đan, nhưng ở trong hoàn cảnh không ngừng liên tục xảy ra chiến tranh, hắn chỉ có thể dừng lại mà nhớ tới, không có cơ hội đi qua thăm nàng.

Mà hắn cũng đã thề, muốn đợi Thương Huyền bình định, sau khi trưởng thành đến Thánh Hoàng, lại kiêu ngạo cưới Hứa Đan. Để Chí Tôn Kim Thành từ trên xuống dưới, đều vì nàng mà reo hò, cũng vì nàng mà kiêu ngạo.

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, tại thời kỳ này, dưới loại tình huống này, hắn lại đạt được tin tức về Hứa Đan, còn liên lụy đến hài tử.

Lúc đó là ai đang nói nhỏ với hắn?

Hắn là nghe được thật rồi? Hay là ảo giác??

Lý Dần đau đớn xoắn xuýt, muốn tìm người để thổ lộ hết, nhưng phóng tầm mắt nhìn tới tất cả đều là người đang bế quan, tất cả đều là người chuẩn bị chiến đấu, hắn có thể tìm ai?

Sư phụ sao?

Lý Dần... Không dám!!

Sư phụ làm việc quá cường thế, cũng quá cực đoan. Hắn thật lo sẽ làm lớn chuyện, biến khéo thành vụng.

Dù sao bên trong cái âm thanh nói nhỏ kia, rõ ràng còn mang theo cảnh cáo.

Nếu như không may xuất hiện, chỉ sợ hài tử cũng không còn nữa.

Lý Dần chưa làm qua phụ thân, cũng không biết mình nên tới thế nào, bây giờ đột nhiên xuất hiện một hài tử, để hắn sợ hãi lại hối hận.

Vì sao mười năm đều không có đi xem nàng một chút? Cũng bởi vì bận bịu, cũng bởi vì muốn xuất hiện ở trước mặt nàng tốt hơn? Hay là oán trách nàng năm đó đã rời khỏi?

Vì sao mười năm cũng không biết hài tử tồn tại? Đó là con của hắn cơ mà!

Bây giờ Lý Dần sợ hơn chính là hài tử còn chưa có gặp mặt, lại bởi vì hắn mà bị độc thủ.

Nếu thật sự là như thế, hắn... Cả một đời cũng sẽ không tha thứ cho chính mình...

Ngày hai mươi tháng ba, khi tất cả người đều đắm chìm bên trong bế quan chiều sâu, Lý Dần... lại lặng lẽ rời khỏi thế giới Hỗn Độn...

Âm thanh kia bảo hắn sau ba tháng lại đi, nhưng hắn đã không kịp đợi.

Chí Tôn Kim Thành!

Trong những năm này, Phần Thiên Thần Hoàng mang theo sóng to quét ngang Thương Huyền, hoàng tộc cúi đầu, hoàng đạo suy vong, không ngừng rèn đúc sự kiện oanh động rung động thiên hạ, nhưng Chí Tôn Kim Thành mượn nhờ thân phận đặc thù của Hứa Như Lai, như là có phật quang phổ chiếu, có thể không đếm xỉa đến.

Nhất là sau khi khu an toàn xuất hiện, số lượng lớn dân chúng ở Tây Bộ tràn vào Chí Tôn Kim Thành.

Theo bọn hắn nghĩ, mặc kệ cách cục Thương Huyền thay đổi như thế nào, nơi này tuyệt đối cũng sẽ không có ai dám uy hiếp, cho dù là Khương Phàm!

Chí Tôn Kim Thành nghiễm nhiên thành một mặt trời vĩnh hằng không rơi trên đại địa Tây Bộ, tỏa sáng mà kiêu ngạo, rất có uy lực sẽ trở lại hoàng tộc.

Tuy nhiên trong khoảng thời gian này đến nay, tình cảnh của Chí Tôn Kim Thành cũng đã trở nên tế nhị.

Đầu tiên chính là thế giới mới kéo dài mười vạn dặm oanh oanh liệt liệt đánh tới đại địa Tây Bộ, Chí Tôn Kim Thành thân ở Tân Hải, đứng chịu mũi sào lọt vào trùng kích mãnh liệt.

Mặc dù không có trực tiếp đụng vào Chí Tôn Kim Thành bọn hắn, nhưng biên giới thế giới mới cách bọn họ cũng không coi là xa xôi, chỉ có trăm dặm mà thôi, đứng tại đỉnh Kim Thành, có thể thấy rõ bị mây mù bao phủ thế giới thần bí.

Sinh sống ở bên cạnh một con quái vật khổng lồ nguy hiểm như thế này, bầu không khí tại Kim Thành bắt đầu khẩn trương lên.

Ngay sau đó sự kiện đế ước lại để số lượng lớn dân chúng bên trong Chí Tôn Kim Thành hốt hoảng thoát khỏi.

Chỉ cần đầu không có vấn đề thì sau khi biết đại chiến đế ước bộc phát, trong khi thế giới mới tướng thủ xông đến, chịu đựng thế công mãnh liệt đến từ Đế tộc, Thần tộc, mặc dù Chí Tôn Kim Thành có giữ vững độc lập nhưng vẫn khó tránh khỏi liên lụy.

Dù sao... Mẫu thân nó... cũng chỉ có trăm dặm thôi.

Một Thánh Hoàng bộc phát đã có thể để Kim Thành bị trọng thương.

Cho nên, vào giữa tháng ba, sau ngày thứ hai nhận được tin tức, Hứa Đức Diệu, Hứa Đức Dung, Hứa Cẩm Thành và các cao tầng trong Chí Tôn Kim Thành đã hợp lại mà tính, dọn nhà!!

Lạc Chùy trọng địa cũng mặc kệ, sản nghiệp gầy dựng cũng mặc kệ, bảo mệnh quan trọng hơn.
Chương 2659 Ta cần sự trợ giúp của ngài (1)

Bọn hắn điều động lực lượng toàn tộc, chỉnh thể nhấc Chí Tôn Kim Thành khổng lồ lên, xuôi nam, kéo dài khoảng cách cùng thế giới mới.

Hơn mười ngày, bọn hắn xuôi nam hơn một vạn dặm, rốt cuộc cũng đi đến được khu vực giao tiếp giữa Tây Bộ cùng Tân Hải Tây Nam bộ.

Nhưng, sau khi bọn hắn vừa mới thu xếp tốt, lại chờ đến một vị khách vô cùng tôn quý —— Hứa Như Lai!

Hứa gia đã từng có thể quyết định vận mệnh của hắn, bây giờ Hứa gia lại cần hơi thở của hắn.

- Thương Huyền... Nhất thống...

Hứa Như Lai đứng tại đỉnh Kim Thành, ngóng nhìn phương hướng Thượng Thương cổ thành, nhẹ giọng tự nói.

Hắn rời khỏi Tu Di Sơn vào cuối tháng hai, chỉ mang theo năm vị tăng lữ, vượt qua Thái Sơ đại lục, tiến vào hải dương mênh mông.

Tốc độ của hắn cũng không nhanh, kế hoạch là tại thời điểm Khương Phàm cùng Vạn Thế lâm vào chiến tranh giằng co, vừa vặn đến Thương Huyền đại lục, sau đó nhìn tình huống làm ra một ít quyết định.

Không nghĩ tới chính là, trên nửa đường tới đây hắn lại đạt được tin tức Xích Thiên đào vong cùng Xích Thiên Thần Tôn tử vong.

Hắn thực sự không hiểu, vì sao Xích Thiên Thần Tôn lại lựa chọn đào vong, rời khỏi Thương Huyền lại có thể đi đâu?

Nếu muốn chết, vì sao không có lôi kéo Khương Phàm chôn cùng?

Trận này biến cố đột nhiên, rõ ràng đã đẩy hắn lên tình trạng cực kỳ bất lợi.

- Đúng vậy, Thương Huyền nhất thống.

Vả mặt của bọn người Hứa Đức Diệu trở nên phức tạp, lúc trước Khương Phàm còn tại bị cường tộc Thương Huyền truy sát mà đông chạy tây tránh, giãy dụa nghênh chiến, nhưng chỉ mới mấy chục năm mà thôi, hắn lại lấy uy lực nghịch thiên không thể tưởng tượng nổi, bá đạo quật khởi, trấn hoàng tộc, diệt hoàng đạo, nhất thống Thương Huyền.

Ngay cả Tru Thiên Thần Điện cường thế cao ngạo đều muốn lựa chọn cúi đầu xưng thần, ngay cả Xích Thiên Thần Triều không ai bì nổi đều lựa chọn thoát khỏi cố thổ.

Hứa Thiên Kỳ, Hứa Thừa Ân và các truyền nhân Hứa gia là rung động nhất.

Tưởng tượng năm đó, bọn hắn còn tại Vương Quốc Hắc Ám chém giết cùng Khương Phàm, tranh đoạt cái gọi là danh hào Võ Hầu, lại nhìn bây giờ, bọn hắn còn đang vì một phần vùng đất sinh tử tồn vong mà phấn đấu, vị thiếu niên đã từng kia, đã uy lẫm thiên hạ, thống ngự Thương Huyền.

Phần chênh lệch này, không thể không khiến bọn hắn trải qua năm đó thổn thức rung động.

- Lần này ngươi tới là...

Hứa Đức Diệu cảm thấy rất kỳ quái, dưới cục diện Thương Huyền bây giờ, chẳng lẽ phật môn là đến tuyên dương hòa bình?

Vì sao chỉ có Hứa Như Lai và năm tăng lữ cùng đi, mà còn đều tỉ mỉ ngụy trang?

- Ta hi vọng các ngươi có thể thay ta đi gặp Khương Phàm.

Hứa Như Lai làm ra quyết định.

- Chúng ta? Thay ngươi?

Hứa Đức Dung và Hứa Cẩm Thành cùng đám người trao đổi ánh mắt, cũng không biết thâm ý của lời này.

Tuy nói tình thế Khương Phàm bây giờ cường thịnh, nhưng Hứa Như Lai là đại biểu phật môn, giống như không cần thiết phải kiêng kị hắn, hoàn toàn có thể trực tiếp đi qua cơ mà.

- Chúng ta đã được tin tức chính xác, lão Phật Đà... đang ở thế giới Hỗn Độn.

- Có ý gì?!

- Cuộc chiến tại Côn Lôn, chúng ta đã nhúng tay. Thật đáng tiếc, lão Phật Đà bị bọn hắn trấn áp. Trước đó là hoài nghi bị trấn tại U Minh, bây giờ xem ra Khương Phàm là cố ý thương lượng cùng chúng ta, cưỡng ép mang về thế giới Hỗn Độn.

Bọn người Hứa Đức Diệu sửng sốt một lát, sắc mặt lại thay đổi:

- Tại Thượng Thương Khương Phàm nói cuộc chiến Côn Lôn đã vây giết bảy tôn Thần Ma, là đã có lão Phật Đà??

Hứa Thừa Ân hít vào từng hơi thật mạnh:

- Hắn không sợ đắc tội phật môn thiên hạ?

Hứa Như Lai nói:

- Hắn ngay cả Đế tộc còn không sợ, còn sợ phật môn? Hắn sắp đứng trước Bát Châu Thập Tam Hải vây bắt, còn sợ thêm một phật môn?

Đám người á khẩu không trả lời được, đúng vậy, bây giờ cường tộc Bát Châu Thập Tam Hải đều muốn xé nát hắn, đổi thành người khác có khả năng đã sớm dưới áp lực kinh khủng này mà hỏng mất, mà hắn lại giơ cao lên cờ hiệu bảo vệ Thương Huyền, muốn chủ động nghênh kích.

Thử hỏi thiên hạ, mấy người có đảm phách này? Mấy người điên cuồng đến như vậy!

Hai chữ e ngại, không thuộc về vị Phần Thiên Thần Hoàng kia.

- Ngươi muốn chúng ta làm cái gì? Thuyết phục hắn thả lão Phật Đà sao? Chỉ sợ cái giá này...

Hứa Đức Diệu chần chờ, không phải không chịu hỗ trợ, mà là bây giờ hắn ngay cả cũng thực sự không muốn đối mặt với vị Thần Hoàng cường đại đã thống ngự Thương Huyền kia.

Huống chi, lão Phật Đà là mặt mũi phật môn thiên hạ, muốn bình yên vô sự mang đi, tất nhiên Khương Phàm đã công phu sư tử ngoạm, không cho phật môn lên mấy cân máu chắc là sẽ không bỏ qua.

- Khương Phàm không chỉ muốn tài nguyên, còn có thái độ phật môn thiên hạ.

Hứa Như Lai hoàn toàn có thể tưởng tượng được điều kiện của Khương Phàm, dù sao hắn cũng là kẻ không sợ đắc tội phật môn, cho nên khẳng định không chút kiêng kỵ mà mở ra điều kiện.

- Thái độ? Không giao thiệp với Thương Huyền sao?

- Năm đó phật môn gặp phải kịch biến, cơ hồ biến mất hầu như không còn, cuối cùng có thể được lấy bảo toàn, may mắn mà có Thái Sơ Đế tộc tiếp nhận. Sau này có thể phát triển, đăng lâm Thiên Khải, cũng đều là bởi vì Thái Sơ Đế tộc bảo hộ. Vào giờ phút như thế này... Từ chối tiến vào Thương Huyền, chính là đối kháng với Thái Sơ Đế tộc. Huống chi... Bát Châu Thập Tam Hải liên hợp tiến vào Thương Huyền, chắc chắn sẽ đả thương tới người vô tội, phật môn chúng ta há có thể khoanh tay đứng nhìn.

- Vậy thì cũng không có gì cần đến nói.

- Là không có chuyện để nói, nhưng chúng ta không thể buông tha.

- Cho nên vẫn là nên do ngươi tự mình đi qua, mới có thể biểu hiện thành ý a.

- Ta cần ngươi thay ta đi.

- Ta... Ta có mặt mũi lớn như vậy sao?

- Khương Phàm quan tâm không phải ai đi, mà là thái độ phật môn.

Hứa Đức Diệu cười khổ lắc đầu, do dự mãi, vẫn nói:

- Ta có thể đi, nhưng, ta dùng thái độ gì đây?

Hứa Như Lai cụp tầm mắt xuống, trong đầu nổi lên chuyện bí mật mà Thiên Uy Thần Tôn nói cùng hắn.

- Đầu tiên, Tu Di Sơn chúng ta hi vọng Khương Phàm có thể tìm tới lương tâm của mình, đặt vào trong ngực. Suy nghĩ lại một chút mình là muốn làm minh quân, hay là phải làm bạo quân. Hi vọng Khương Phàm thật sự suy nghĩ cho dân chúng Thương Huyền, đừng lại ngày ngày nhớ chiến tranh, chiến tranh, chiến tranh. Đừng lại để sinh linh Thương Huyền lầm than, cực khổ, đừng lại để dân chúng lang bạt kỳ hồ.

- Thứ hai, nếu như Khương Phàm có thể thả chủ nhân Tu Di Sơn đi, Tu Di Sơn chúng ta nguyện ý hiệu triệu phật môn thiên hạ, là người khuyên giải cho Thương Huyền và Đế tộc, tận lực thúc đẩy một lần đàm phán hoà giải, tránh cho nguy cơ chiến tranh.
Chương 2660 Ta cần sự trợ giúp của ngài (2)

- Thứ ba, nếu như hắn dám giết hại chủ nhân Tu Di, chính là mang ý nghĩa hắn chủ động từ bỏ cơ hội duy nhất có khả năng tránh cho Thương Huyền chiến loạn, mà cái gọi là nghênh chiến Đế tộc bảo vệ Thương Huyền, cũng chỉ là hắn che giấu, ngụy trang cho tính khát máu của mình, hắn không phải đang chiến đấu vì Thương Huyền, mà là đang chiến đấu vì mình. Phật môn cũng định hắn chính là bạo quân, coi hắn là dị loại Nhân tộc, hiệu triệu thiên hạ... Thanh trừ...

Giọng của Hứa Như Lai bình tĩnh ung dung quanh quẩn trong đại điện vàng son lộng lẫy, lần giải thích này, hiên ngang lẫm liệt, cũng rất có lực uy hiếp.

Nhưng, chuyện đàm phán này, thật thành sao?!!

Lần uy hiếp này, đối với loại cuồng nhân như Khương Phàm kia mà nói, không thể nghi ngờ là một sự khiêu khích, một sự khiêu khích ngay thẳng.

Chủ quan chính là, ngươi ngoan ngoãn thả người, ta sẽ giúp nói tốt ngươi với Đế tộc, nếu ngươi không thả người, ngươi chính là tội nhân của Nhân tộc, đừng trách phật môn không khách khí.

Hứa Đức Diệu kinh ngạc nhìn Hứa Như Lai.

Đây là tới đàm phán?

Hay là đến khiêu khích!

Đây là muốn hắn đi thương lượng?

Hay là phải đi chịu chết!!

Mặc dù tới đàm phán lại ra oai phủ đầu chấn chấn động đối phương trước là rất bình thường, nhưng... Chấn xong, có phải lại biểu hiện thành ý hay không.

Ví dụ như nói, nếu như ngươi thả người, chúng ta cho ngươi đồ tốt hơn, mà nếu ngươi không thả... Ta giết chết ngươi.

Bọn người Hứa Thiên Kỳ hai mặt nhìn nhau, đây là phương thức đàm phán của phật môn?

Mẫu thân nó, thổ phỉ đều không có làm như vậy, đây chính là Khương Phàm, là Phần Thiên Thần Hoàng, là chủ nhân Thương Huyền từ bên trong gió tanh mưa máu đi ra tới, ngươi chơi cùng hắn như thế này? Không sợ hắn dưới cơn nóng giận, Thần Phật cùng răng rắc!

- Chỉ ba điều này sao? Còn có...

Hứa Đức Diệu đang muốn hỏi thăm, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Chẳng lẽ... Không không không, khẳng định là hắn suy nghĩ nhiều.

Thế nhưng... Hứa Đức Diệu nhìn bóng lưng Hứa Như Lai, nỗi lòng lại không nhịn được mà xoay chuyển.

Nếu như muốn đổi Tu Di lão tổ từ trong tay loại người Khương Phàm này về, khẳng định sẽ phải bỏ ra cái giá tài nguyên cực lớn, Tu Di Sơn sẽ không còn tài nguyên bồi dưỡng Hứa Như Lai thành thần.

Khương Phàm sẽ còn bị ép buộc phật môn giữ vững trung lập, chuyện này sẽ đắc tội Thái Sơ Đế tộc, nghiêm trọng thì sẽ còn uy hiếp đến hoàn cảnh sinh sống của phật môn tại Thái Sơ đại lục.

Được không bù mất.

Mà, nếu như Tu Di lão tổ bình yên trở về, Hứa Như Lai chỉ có thể tiếp tục làm 'người ứng cử' của hắn, ở trong hoàn cảnh không có tài nguyên mà từ từ trưởng thành, cạnh tranh cùng người ứng cử khác, tranh thủ địa vị một chút xíu.

Nếu như Tu Di lão tổ chết tại chỗ Khương Phàm, vậy thì sẽ chọc giận toàn bộ phật môn, khiến cho thế lực phật môn liên hợp lớn chưa từng có, mà Hứa Như Lai là người thừa kế đế cốt Phật Đà Thuỷ Tổ, cũng sẽ có thể thuận thế kế vị, thống lĩnh toàn thể thế lực phật môn, càng có thể mượn cơ hội này, làm sâu sắc liên hệ cùng Thái Sơ Đế tộc.

Hứa Đức Diệu lại lần nữa lắc đầu, không thể nào, chuyện này không giống như phong cách làm việc của phật môn.

Nhưng, lại nghĩ lại, Hứa Như Lai căn bản cũng không phải tăng lữ trưởng thành tại bản thổ phật môn, không phải Chân Phật tự do tiếp nhận phật quang chiếu rọi, phật pháp tẩy lễ, mà là đạt được cơ duyên, cưỡng ép được đưa tới nơi đó.

Hình thức tư duy của Hứa Như Lai, vẫn như hoàng tộc cùng hoàng đạo đánh cờ vì lợi ích.

- Tất cả các ngươi lui ra!!

Hứa Đức Diệu đột nhiên nghiêm túc ra hiệu các tộc nhân.

Hứa Đức Dung, Hứa Cẩm Thành và đám người nhao nhao lui ra, trong đại điện chỉ còn lại có Hứa Đức Diệu và Hứa Như Lai.

Hứa Như Lai mở miệng chính là một câu:

- Thế lực phật môn rắc rối phức tạp, mặc dù lấy Tu Di Sơn vi tôn, nhưng còn có hai đại hoàng đạo, ngũ đại Hoàng cấp, cùng mười ba thánh điện khác. Lần này Thần Phật bị nhốt, Thánh Phật các nơi tề tụ về Tu Di Sơn, cũng đều biểu thị nhất định phải không tiếc cái giá mà đổi lại. Nhưng... ngoài miệng bọn hắn chính nghĩa lẫm nhiên, lại đều không nguyện ý cống hiến bảo vật, càng hy vọng Tu Di Sơn tự mình phụ trách.

- Muốn trao đổi Thần Phật, tất nhiên Khương Phàm sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, trận giao dịch này rất có thể sẽ móc sạch Tu Di Sơn. Kể từ đó, ta muốn thành thần, xa xa khó vời. Mà nội bộ Tu Di Sơn trước đó đã có hai người thừa kế 'Phật Đà' linh văn, bọn hắn có thiên phú cực cao, mà cảnh giới trước mắt đều tại Thánh Vương. Nếu như ta trong thời gian ngắn hạn không chiếm được tài nguyên, chậm chạp Không thể nào kích phát tiềm lực đế cốt, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị bọn hắn thay thế, thậm chí là... Đào đi Đế Cốt Xá Lợi!

- Nếu như Thần Phật chết ở trên tay Khương Phàm, Thái Sơ Đế tộc hứa hẹn, sẽ ban cho ta số lượng lớn thần vật trước tiên, bảo đảm cảnh giới cùng thực lực tăng lên toàn diện, cũng ủng hộ ta kế nhiệm chức vị chủ nhân Tu Di Sơn, thống ngự phật môn, chinh chiến Thương Huyền. Mặc dù chiến tranh chinh phạt Thương Huyền rất tàn khốc, nhưng cũng mang theo cơ hội. Ta có thể triệt để khống chế Tu Di Sơn trong quá trình chiến tranh, cũng xác lập được địa vị, chân chính ảnh hưởng đến tất cả phật môn.

- Khương Phàm khẳng định không gánh được trận Đế tộc đại chiến này, ta lại có thể lợi dụng trận chiến tranh này, đăng lâm thần vị, thống ngự phật môn, trở thành một người trên vạn người tại Thái Sơ đại lục!

Hứa Như Lai nói xong, nhẹ giọng một câu:

- Phụ thân, ngài phải giúp ta, cũng chỉ có ngài mới có thể giúp ta.

Một tiếng phụ thân để Hứa Đức Diệu đang muốn chất vấn xúc động.

Đúng vậy, mặc dù thế lực phật môn cuồn cuộn thánh uy, phật quang phổ chiếu chúng sinh, nhưng cuối cùng không phải người người đại ái đại nghĩa, người người vô dục vô cầu, từng ngày cái gì đều mặc kệ, cái gì đều không tranh, chỉ nghĩ hàng yêu trừ ma, cứu vớt dân chúng như người ngoài tưởng tượng như thế.

Cho nên nội bộ bọn họ vẫn có cạnh tranh, giữa lẫn nhau vẫn có đối kháng,

Chỉ có thân ở trong đó, mới có thể hiểu một ít gian nan và tàn khốc ở trong đó.

Hứa Như Lai là một người ngoài, lại bởi vì đạt được cơ duyên xá lợi Thuỷ Tổ chí cao vô thượng của phật môn, nhất cử được chọn là người thừa kế Tu Di Sơn, tự nhiên mà sẽ nhận lấy áp lực cực lớn, cũng gặp phải các loại căm thù.

Chỉ là, trước đó Hứa Đức Diệu nơi đó tưởng tượng quá tốt đẹp, quá thần thánh, quá đơn giản, mà không để ý đến tình cảnh một mình Hứa Như Lai sẽ gặp phải.

Cho tới giờ khắc này một tiếng phụ thân này, một tiếng giúp ta này của Hứa Như Lai, để Hứa Đức Diệu đột nhiên đã hiểu, phía sau hài tử của mình nhìn như vinh quang, nhưng lại là gian nan đến cỡ nào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom