• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (6 Viewers)

  • Chương 2481-2485

Chương 2481:



“Hà tiểu thư, tôi có thể mời cô nhảy một bản không?” Lộ Tư đi tới trước mặt Hà Băng, thân sĩ cúi người xuống, đưa tay ra.



cảm thây chim ưng một mình bay lượn bầu trời rất giống người đàn ông Tiêu Thành kia, nên cô chọn cái này.



Lộ Tư nhìn Hà Băng, quả là “đất mưa Giang Nam dưỡng ra mỹ nữ đẹp nhất”, hắn gặp qua không ít mỹ nhân, nhưng chưa từng thấy qua người đẹp như Hà Băng.



Khí chất trên người Hà Băng hấp dẫn hơn người, thanh lệ thong dong, vừa rồi lúc cầm mặt nạ còn mang theo nhàn nhạt ưu sầu, khiến người ta hận không thể kéo cô vào trong lòng che chở.



“Hà tiểu thư, tôi có thể mời cô nhảy một bản không?” Lộ Tư đi tới trước mặt Hà Băng, thân sĩ cúi người xuống, đưa tay ra.



Nơi đây đã hâp dân ánh mặt mọi người, tất cả mọi người đều ồn ào — “Đồng ý! Đồng ý đi! Mau trả lời đi!”



“Khiêu vũ! Khiêu vũ! Mau mau khiêu vũi”



Trong góc Diệp Minh nhìn một màn này, Lộ Tư anh tuấn đẹp trai, Hà Băng duyên dáng yêu kiều, hai người được mọi người vây quanh ồn ào, rất có mùi Vị yêu đương.



Anh biết cô rất được hoan nghênh, cho dù không có Đường Ngọc cũng sẽ có Đường Ngọc số 1, Đường Ngọc số 2 xuất hiện, những người đàn ông này đều sẽ mê muội vì cô.



Lúc này người làm bên người đang bàn tán “Oa, Lộ Tư thiếu gia của chúng ta cùng vị kia đẹp như tiên đồng ngọc nữ ấy, quả xứng đôi.”



“Vũ hội mặt nạ hôm nay trại chủ chúng ta vì Lộ Tư thiếu gia mà chuẩn bị, muốn chọn cho Lộ Tư thiếu gia một vị Thiếu phu nhân, xem ra Hà tiểu thư rất có thể trở thành Thiếu phu nhân chúng ta.”



“Cô xem ánh mắt Lộ Tư thiếu gia nhìn Hà tiểu thư kìa, đó là ánh mắt rơi vào bề tình đó.”



Diệp Minh đỏ bừng hai mắt, gân xanh trên trán mơ hồ nổi lên, lúc này anh rất muốn xông ra, kéo cô tới bên cạnh mình, hướng toàn thê giới tuyên bô chủ quyền của mình.



Anh muốn biến cô thành vật riêng của mình, không cho bất kỳ thằng đàn ông nào mơ ước tới cô.



Thậm chí, anh còn muốn giấu cô đi, không cho đám đàn ông kia thấy được sắc đẹp cô.



Cô chỉ có thể là của anhI Nhưng…



Diệp Minh chậm rãi nhếch cánh môi mỏng lạnh khô khốc, anh tự giễu cười nhẹ một tiếng, đột nhiên không biết bản thân đến tột cùng muốn làm cái gì.



Rõ ràng đã từ chối cô, nhưng vẫn không thể chịu đựng cô thuộc về người khác, muôn cô, điên cuông muôn cô.



Diệp Minh nhắm mắt lại, sau đó xoay người rời đi.



Trong vũ hội.



Diệp Linh thầm nghĩ không xong rồi, cô mang Hà Băng tới là tạo cơ hội cho anh mình, chứ không phải cho vị Lộ Tư thiếu gia này, hiện tại rất rõ ràng, vị Lộ Tư thiếu gia này coi trọng Hà Băng rồi.



Diệp Linh đã thấy Diệp Minh đứng trong góc tối, Diệp Minh tới rồi!



Diệp Linh sốt ruột vô cùng — anh anh mau mau qua đây đi, có người đoạt vợ với anh rồi!



Một giây kê tiêp, Diệp Linh chỉ thây Diệp Minh xoay người đi.



Anh lại bỏ đi!



Diệp Linh,”…”
Chương 2482:

Hà Băng nhìn Lộ Tư thiếu gia trước mắt, mặc kệ người chung quanh ồn ào thế nào, trên khuôn mặt trứng ngỗng ấy vẫn không có cảm xúc gì, cô thản nhiên nói: “Xin lỗi, tôi không phải tới khiêu Vu.

Lộ Tư khựng lại, gương mặt đẹp trai lộ ra thất vọng, Hà Băng không chút lưu tình từ chối anh.

“Hà tiểu thư…” Lộ Tư muốn giữ cô.

“Tôi hơi mệt mỏi, mọi người cứ từ từ chơi, tôi đi về trước.” Không đợi Lộ Tư nói, Hà Băng trực tiếp nhấc đôi chân nhỏ rời đi.

Diệp Linh nhìn thân ảnh tiêu sái của Hà Băng — vẫn là chị dâu vừa đẹp vừa ngầu!

“Xin lỗi, Lộ Tư thiếu gia, vậy chúng tôi đi trước.” Diệp Linh cũng rời đi theo.

Lộ Tư cứng đờ tại chỗ, bao ánh mắt chung quanh nhìn vào anh ta, chỉ trỏ, kinh ngạc Lộ Tư thiếu gia của bọn họ lại bị người khác từ chối — “Trời ạ, Lộ Tư thiếu gia vậy mà lại bị từ chối, vì sao?”

“Chăng lẽ là mị lực Lộ Tư thiêu gia giảm xuống rồi sao?”

“Nghe nói vị Hà tiểu thư đẹp như thiên tiên này đến từ thành phố lớn, chắc chắn đã quen người tốt hơn so với Lộ Tư thiếu gia, như vậy xem ra, Lộ Tư thiếu gia hoàn mỹ trong mắt chúng ta hình như có chút kém.”

Sắc mặt Lộ Tư liền trở nên rất khó coi, chuyện hắn ta bị Hà Băng từ chối làm hắn vô cùng mắt mặt, hắn chưa từng bị cô gái nào từ chối qua, hiện tại tất cả mọi người đều đang hoài nghỉ mị lực của hắn rồi.

Lúc này thủ hạ nhỏ giọng nói: “Thiếu gia, vị Hà tiểu thư này thực sự là không biêt phải trái, anh xem trọng cô ây là cô ấy thiên đại có phúc, nếu như là cô gái khác, đã sớm vui đến nhảy cẵng rồi.”

Nhìn Hà Băng đi xa tiếu ảnh, Lộ Tư lộ ra không cam lòng và phẫn nộ, ở trên địa bàn của hắn còn dám chảnh như vậy, cô sớm muộn gì cũng là món ăn trên bàn của hắn.

“Cậu qua đây.”

Thủ hạ nhanh chóng che tai đi qua: “Vâng thiếu gia, anh có gì phân phó?”

Lộ Tư nói nhỏ vài câu với thủ hạ…

Diệp Minh không đi xa, anh lại lên cơn nghiện thuốc lá, nên ở góc tối không người anh từ trong túi quân móc ra một bao thuốc lá.

Anh đứng ở nơi rất tối, chỉ có một chút ánh trăng hắt tới, lấy ra một điều thuốc, anh kẹp giữa ngón tay thon dài rồi châm lửa.

Nhíu lại mày kiếm dùng sức hít một hơi, anh cảm giác mùi nicotin của điếu thuốc này hơi nhạt, không đè ép được rung động trên người.

Hút vài hơi, lúc này bên tai vang lên một giọng nói ỏn ẻn: “Tiên sinh, kết bạn không?”

Diệp Minh ngước mắt vừa nhìn, trước mắt là một mỹ nữ Miêu Cương, cô ta là ca sỹ ở nơi này, ngoại trừ đánh đàn bên ngoài, cũng sẽ đi hầu hạ vương cung đại thân ở đây.

Là loại gái như là hoa khôi đầu bảng của các quán bar xa xỉ ở Đề Đô, giá cả rất cao.

Thân thể to lớn lười biếng dựa vào trên vách tường, Diệp Minh một tay đút trong túi quần, tay kẹp thuốc, trong môi mỏng chậm rãi phun ra làn khói trắng, đôi mắt huyết hồng quan sát mỹ nữ kia trên dưới.

Mỹ nữ vừa nhìn đã biết có trò vui rồi, cô ta vươn tay cởi bỏ áo khoác trên người, lộ ra váy ôm body bên trong.

Dáng người mỹ nữ này rất đẹp, trên ưỡn dưới vềnh, chuẩn hình chữ S.

Mỹ nữ rất tự tin đi tới, đi tới trước mặt Diệp Minh, cô ta vươn tay sờ lên lông ngực to lớn của Diệp Minh.
Chương 2483:

Diệp Minh không hề động, cứ như vậy để cô ta vuốt, ngón tay mang theo thuốc lá đưa đến môi mỏng bên hút một hơi, anh phả hết hơi thuốc trên người mỹ nữ, sau đó câu môi cười nói: “Tôi không có tiền.”

Không có tiền?

Mỹ nữ cứng đờ, song tay cô ta lưu luyến trên lồng ngực to lớn của người đàn ông, khó có thể thu lại, trời lạnh như thế này, anh chỉ mặc chiếc áo thun mỏng, cổ áo hơi lộ ra một mảng lớn da thịt màu đồng gợi cảm.

Phía dưới là quần dài màu đen, thế nhưng áo sơmi không có buộc vào trong quân, quân áo của anh đêu có nếp nhăn, chưa được là qua, nhìn dáng vẻ như không có tiền, lại chết tiệt lộ ra vẻ hoang dã không kềm chế được.

Mỹ nữ này đã quen không ít người đàn ông, nhưng thật sự chưa từng gặp ai như vậy, cũng cảm giác anh một thân thô ráp, tràn đầy hormone nam tính.

“Tiên sinh, thông thường tôi kết bạn là muốn tiêu tiền, thế nhưng anh nha, tôi có thể miễn phí.”

Mỹ nữ này muốn miễn phí.

Diệp Minh nhíu lại mày kiếm hút thuốc, muốn đầy cô ta ra.

Hà Băng đi ra, muôn trở vê phòng mình.

Lúc này cô nhìn thấy hai người, trong một góc hẻo lánh, một người người đàn ông vóc dáng đồ sộ to lớn lười biếng dựa vào trên vách tường, đầu ngón tay thon dài vẫn còn kẹp thuốc, người phụ nữ kia một tay để trên ngực của anh, hình ảnh kia nhìn vô cùng hương diễm.

Con ngươi Hà Băng co rụt lại, dĩ nhiên là… Diệp Minh!

Anh ở chỗ này làm cái gì?

Người phụ nữ kia là ai?

Hai tay nhỏ bé xuôi ở bên người Hà Băng đột nhiên siết thành quyền, tên khôn này!

Tính cảnh giác của Diệp Minh rất cao, lúc có người tới anh rất dễ dàng liền phát hiện ra, có người!

Cặp mắt sâu thẳm đã đỏ hồng kia đột nhiên nghiêng qua, quét một ánh mắt âm u tớinơi đó.

Thế nhưng anh trong nháy mắt cứng đờ, là… Hà Băng.

Hà Băng một mình đứng ở nơi đó, đang lạnh lùng theo dõi anh.

Diệp Minh đã biết, cô hiểu lầm.

Nhưng anh không làm gì mài Diệp Minh nhanh chóng đầy người phụ nữ kia ra, bỏ chạy.

“Tiên sinh, anh đi đâu thế?” Mỹ nữ Miêu Cương kia bất mãn trề môi.

Diệp Minh không nói gì, cũng không nhìn Hà Băng nữa, anh xoay người rời đi, muốn rời khỏi chốn thị phi này.

Hà Băng nhìn anh, giận không chỗ phát tiết, cô giơ tay lên, cầm mặt nạ trong tay dùng sức đập về phía anh.

Cốp.

Diệp Minh chỉ cảm thấy sau gáy đau xót, mặt nạ đập phải gáy anh sau đó rơi trên mặt đất, trực tiếp vỡ thành hai nửa.

Đau đớn đột ngột khiến bước chân Diệp Minh hơi khựng ai, vươn tay vòng qua sau gáy mình sờ một cái, lại sờ ra vài vết máu.

Cô đập anh chảy máu.
Chương 2484:

Không cần ngoái đầu nhìn lại, anh đều biết là ai dùng mặt nạ đập anh, là Hà Băng!

Mẹ kiếp, oắt con, đã lâu không gặp vậy mà cô vẫn hoang như thế, bây giờ lại dám đập anh.

Cô là dụng hết toàn lực đập anh, đập anh đến chảy máu.

Cô thực sự ngứa da, thật muốn bắt cô lại dạy dỗ một trận.

Đương nhiên những thứ này chỉ là tưởng tượng, Diệp Minh không hề quay đầu, nhắc đôi chân dài rời khỏi nơi này.

Diệp Minh về tới phòng mình, nằm trên chiếc giường cứng lạnh lẽo, anh rất muốn nhắm mắt ngủ, thế nhưng sốt cao và cơn nghiện ma túy đốt anh căn bản ngủ không được, anh nhằm hai mắt, trong đầu tất cả đều là hình ảnh Hà Băng đứng trong ngọn đèn rực rỡ cầm mặt nạ hùng ưng.

Gáy còn rất đau, là cô đập ra.

Con nhóc này!

Diệp Minh lười biếng dựa lưng vào đầu giường, đóng mở mí mắt anh tuấn, sau đó tự mình động thủ cởi thắt lưng bên hông ra…

Bên ngoài, Chu Siêu tới, anh ta muốn vươn tay đẩy cửa phòng ra, thế nhưng rất nhanh anh ta liền nghe được âm thanh không bình thường từ bên trong truyền tới.

Chu Siêu khựng lại.

Lúc này Lý Kỳ đi tới: “Anh Siêu, anh sao không vào, em mới vừa đi lấy một loại thuốc tê, anh Minh thế nào rồi, chúng ta mau vào xem thôi?”

Thê nhưng Chu Siêu cản lại: “Kỳ Kỳ, chờ một chút.”

Lý Kỳ dừng ở bên ngoài, cô ta chẳng hiểu gì, giọng nói cũng có chút lo lắng: “Anh Siêu, chúng ta đang chờ cái gì, chúng ta mau vào nhanh xem anh Minh đi! Trong khoảng thời gian này anh Minh cai nghiện quá thống khổ rồi, hiện tại lại sốt cao, tuy vừa rồi đã giảm nhiệt vật lý, nhưng em rất lo lắng.”

Lúc này Chu Siêu chắc chắn sẽ không để Lý Kỳ đi vào, anh ta an ủi: “Kỳ Kỳ, không cần lo quá, lần này A Minh nhất định có thể gắng gượng qua.”

Lý Kỳ muốn nói, thế nhưng lúc này bên tai truyền đến một tiếng rên.

Tiêng rên này là trong phòng truyên tới.

Lý Kỳ cứng đò, người đàn ông bên trong kia rất cứng đầu, lúc đau sẽ lấy đồ cắn trong miệng, một tiếng cũng không bật ra, cô ta cho tới bây giờ chưa từng nghe anh rên qua.

Tiếng rên này…

Cô ta từng nghe qua.

Đêm qua Hà Băng ở trong anh, ở lúc cuối cùng anh cũng…

Lý Kỳ nhanh chóng đỏ mặt.

Đợi một hồi, Chu Siêu giơ tay lên gõ cửa: “A Minh.”

Mây giây sau, bên trong truyên đên một tiếng nói khàn khàn: “Vào đi.”

Chu Siêu đây cửa phòng ra, đi vào.

Trong phòng rất tối, bên trong còn sót lại mùi vị khó nói, Chu Siêu đi tới mở đèn, lại đẩy ra cửa số để thoáng khí hơn.

“A Minh, không sao chứ?” Chu Siêu nhìn về phía người đàn ông trên giường.
Chương 2485:

Lúc này Lý Kỳ cũng đi đến, cô ta ngước mắt nhìn về phía Diệp Minh trên giường.

Diệp Minh lười biếng chán chường dựa vào đâu giường, tóc mái âm ướt che mí mắt anh tuần của anh, một chân co lại, anh rủ mắt hơi khom thắt lưng, hai tay đốt điều thuốc lá.

Giữa hai ngón tay thon dài mang theo ngọn lửa đỏ thắm, anh bắt đầu phả ra làn khói trăng.

Lý Kỳ đỏ mặt nhìn xuống phía dưới một cái, Diệp Minh trần nửa người trên, trên người đan xen vết thương, tuy nhìn thấy mà giật mình, thế nhưng càng nhiều hơn một loại gợi cảm và dã tính khó tả.

Phía dưới là quần dài đen, hiện tại dây lưng hơi mở ra, khóa kéo cũng mở ra, lộ ra quần lót bên trong…

Dưới giường một đống giấy trắng, mới vừa lau qua.

Lý Kỳ ngồi xổm người xuống, dọn sách đống giấy trăng kia.

Chu Siêu sờ trán Diệp Minh: “A Minh, cậu hết sốt rồi.”

Diệp Minh hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, mới vừa phát tiết, trong mặt mày anh tuấn nhuộm vài phần phóng túng tà khí, anh không đáp.

Lý Kỳ vào buồng vệ sinh, Chu Siêu đè thấp tiếng: “A Minh, cậu thế này cũng không được, đã 35 rồi, bên cạnh không có người phụ nữ làm sao được, tìm một người phụ nữ tốt lập gia đình đi!”

“Lập gia đình sớm một chút rồi sinh con, như vậy cô bác ở dưới suối vàng cũng sẽ yên tâm hơn, trước đây cô bác thích Kỳ Kỳ…”

Chu Siêu thừa cơ hội này đề cử Lý Kỳ nhiệt liệt.

Thế nhưng lời anh ta vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đột nhiên cắt đứt anh: “Đó là bởi vì bố mẹ ta còn chưagặp qua Hà Băng.”

Thiên ngôn vạn ngữ của Chu Siêu như nghẹn ở cổ họng: “…”

Tóc mái mướt mồ hôi che phủ cặp mắt sâu thẳm kia Diệp Minh, thấy không rõ thần sắc của anh, Chu Siêu không biết anh suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nói: “A Minh, nếu như cậu thật sựuthích Hà Băng, vậy tôi tìm cô ấy ngay bây giờ, để cô ấy giúp cậu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này…”

Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới.

Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.”

Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng.

“A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.”

Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những khó khăn này…”

Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới.

Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.”

Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng.

“A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.”

Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những lời này, bước chân trực tiêp khựng lại.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom